Chùa Phật Ân 475 Minnesota Avenue Roseville, MN 55113. Tel: (651) 482-7990 - Web: www.PhatAn.org. Email: chua_phatan@yahoo.com.
Author
View Counts
1,000,000

Sự thất vọng - Chogyam Trungpa

03 Tháng Sáu 20168:49 CH(Xem: 4400)
Sự thất vọng - Chogyam Trungpa

As long as we follow a spiritual approach promising salvation, miracles, liberation, then we are bound by the "golden chain of spirituality." Such a chain might be beautiful to wear, with its inlaid jewels and intricate carvings, but nevertheless, it imprisons us. People think they can wear the golden chain for decoration without being imprisoned by it, but they are deceiving themselves, As long as one's approach to spirituality is based upon enriching ego, then it is spiritual materialism, a suicidal process rather than a creative one.

Chừng nào chúng ta còn đi theo một lối tiếp cận tâm linh hứa hẹn sự cứu rỗi/bảo vệ, điều huyền nhiệm, sự giải thoát, chúng ta còn bị trói bởi “cái xích tâm linh bằng vàng”. Chiếc xích đó có thể đẹp để đeo, được nạm ngọc và có những hình khắc tinh xảo, nhưng nó cầm tù chúng ta. Mọi người thường nghĩ rằng họ có thể đeo chuỗi xích bằng vàng đó để trang điểm mà không bị nó trói buộc, nhưng họ đang tự lừa dối chính mình. Chừng nào sự tiếp cận tới tâm linh của một người dựa trên việc làm giàu bản ngã, đó còn là chủ nghĩa vật chất tâm linh, một tiến trình tự hủy diệt hơn là một tiến trình sáng tạo.

All the promises we have heard are pure seduction. We expect the teachings to solve all our problems: we expect to be provided with magical means to deal with our depressions, our aggressions, our sexual hangups. But to our surprise we begin to realize that this is not going to happen. It is very disappointing to realize that we must work on ourselves and our suffering rather than depend upon a savior or the magical power of yogic techniques. It is disappointing to realize that we have to give up our expectations rather than build on the basis of our preconceptions.

Tất cả những lời hứa hẹn chúng ta nghe được chỉ là sự cám dỗ đơn thuần. Chúng ta kỳ vọng giáo lý sẽ giải quyết mọi vấn đề của chúng ta: chúng ta kỳ vọng được cung cấp những phương tiện màu nhiệm để xử lý những sự phiền muộn, những nỗi tức giận, những vướng mắc về tình dục của chúng ta. Nhưng trước sự ngạc nhiên của chúng ta, chúng ta bắt đầu nhận ra rằng nó [điều chúng ta kỳ vọng: ND] không diễn biến như vậy. Thật là đáng thất vọng khi nhận ra rằng chúng ta phải làm việc với chính bản thân mình và nỗi đau khổ của chính chúng ta hơn là dựa vào một đấng cứu rỗi hay một năng lực thần kỳ của những kỹ thuật thuộc về yoga. Thật là thất vọng khi nhận ra rằng chúng ta phải từ bỏ mọi kỳ vọng của chúng ta hơn là xây dựng [chúng] dựa trên những định kiến [hay dự tưởng] của chúng ta.

We must allow ourselves to be disappointed, which means the surrendering of  me-ness, my achievement. We would like to watch ourselves attain enlightenment, watch our disciples celebrating, worshipping, throwing flowers at us, with miracles and earthquakes occurring and gods and angels singing and so forth. This never happens. The attainment of enlightenment from ego's point of view is extreme death, the death of the watcher. It is the ultimate and final disappointment. Treading the spiritual path is painful. It is a constant unmasking, peeling off of layers after layers of masks. It involves insult after insult.

Chúng ta phải tự cho phép mình thất vọng, điều đó nghĩa là sự đầu hàng của cái Tôi, thành tích của tôi. Chúng ta muốn nhìn thấy bản thân chúng ta đạt giác ngộ, nhìn thấy các học trò tán thán, cúng dường, tung hoa vào chúng ta, cùng với những điều kỳ diệu và địa chấn xảy ra, và chư thiên và các thiên thần ca tụng và vân vân. Điều này không bao giờ xảy ra. Sự đạt giác ngộ đến từ quan kiến của bản ngã là cái chết cực điểm, cái chết của người quan sát. Đó là một sự thất vọng tột cùng và tối hậu. Trải thân trên con đường tâm linh là đau đớn. Đó là sự gỡ bỏ mặt nạ liên tục, bóc đi từ lớp này đến lớp khác của những chiếc mặt nạ. Nó giống như sự lăng nhục tiếp nối sự lăng nhục.

Such a series of disappointments inspires us to give up ambition. We fall down and  down and down, until we touch the ground, until we relate with the basic sanity of earth. We become the lowest of the low, the smallest of the small, a grain of sand, perfectly simple, no expectations. When we are grounded, there is no room for dreaming or frivolous impulse, so our practice at last becomes workable. We begin to learn how to make a proper cup of tea, how to walk straight without tripping. Our whole approach to life becomes simple and direct, and any teachings we might hear or books we might read become workable. They become confirmations, encouragements to work as a grain of sand, as we are, without expectations, without dreams.

Bởi hàng loạt những sự thất vọng như vậy khiến chúng ta bỏ đi tham vọng. Chúng ta rớt xuống liên tiếp, cho tới khi chạm đất, cho tới khi chúng ta chạm tới sự lành mạnh căn bản của đất. Chúng ta trở thành kẻ thấp nhất của tầng lớp thấp nhất, nhỏ bé nhất của vật nhỏ mọn nhất, một hạt cát, đơn giản một cách hoàn hảo, không kỳ vọng. Khi chúng ta chạm đất, chẳng có không gian nào để mơ mộng hay thôi thúc phù phiếm, do đó, sự thực hành của chúng ta cuối cùng trở nên có thể thực hiện được. Chúng ta bắt đầu học làm thế nào để pha trà đúng cách, làm thế nào để bước đi thẳng mà không vấp. Toàn thể sự tiếp cận vào cuộc sống của chúng ta trở nên đơn giản và trực tiếp, và bất kỳ giáo lý nào mà chúng ta từng nghe hay trong các cuốn sách mà chúng ta từng đọc trở nên dễ thực hiện. Chúng trở thành những sự khẳng định, sự khuyến khích tu tập giống như một hạt cát, như chúng ta là, mà không vọng tưởng, không mơ mộng.

We have heard so many promises, have listened to so many alluring descriptions  of exotic places of all kinds, have seen so many dreams, but from the point of view of a grain of sand, we could not care less. We are just a speck of dust in the midst of the universe. At the same time our situation is very spacious, very beautiful and workable. In fact it is very inviting, inspiring. If you are a grain of sand, the rest of the universe, all the space, all the room is yours, because you obstruct nothing, over- crowd nothing, possess nothing. There is a tremendous openness. You are the emperor of the universe because you are a grain of sand. The world is very simple and at the same time very dignified and open, because your inspiration is based upon disappointment, which is without the ambition of the ego.

 

Chúng ta từng nghe thấy rất nhiều lời hứa hẹn, từng nghe nhiều sự mô tả đầy lôi cuốn về những nơi chốn đẹp kỳ lạ đủ loại, từng thấy nhiều giấc mơ như vậy, nhưng từ quan điểm của một hạt cát, chúng ta không thể quan tâm ít hơn. Chúng ta chỉ là một vệt bụi giữa vũ trụ. Và cùng lúc đó, không gian của chúng ta lại rất mênh mông, rất đẹp và dễ vận hành. Trên thực tế, chúng rất khơi gợi, rất cảm hứng. Nếu bạn là một hạt cát, toàn thể vũ trụ còn lại, tất cả không gian, mọi nơi chốn đều là của bạn, bởi vì bạn chẳng cản trở điều gì, làm đông đảo điều gì, sở hữu điều gì. Đó là một sự rộng mở mênh mông. Bạn là hoàng đế của vũ trụ bởi bạn là một hạt cát. Thế gian này rất đơn giản và cũng rất xứng đáng và rộng mở, bởi nguồn cảm hứng của bạn dựa vào sự thất vọng, [bởi] nó vốn không có tham vọng của bản ngã.